Sáng hôm sau, bà thức dậy sớm và mang kính vào, nhìn qua cửa sổ. Ngọn đồi vẫn còn đó. Bà lẩm bẩm: ‘A, thiệt đúng như mình nghĩ mà!’.
“Chỉ cần một niềm tin nhỏ như hạt vừng là con có thể làm ngọn núi chuyển mình”.
Quá đỗi ngạc nhiên, bà cụ quyết định kiểm tra tính hiệu nghiệm của lời kinh. Bà nhớ đến ngọn đồi nhỏ sau nhà mình và ra lệnh cho ngọn đồi đó biến đi nơi khác. Xong đâu đấy, bà lên giường đi ngủ và chờ đợi.
Sáng hôm sau, bà thức dậy sớm và mang kính vào, nhìn qua cửa sổ. Ngọn đồi vẫn còn đó. Bà lẩm bẩm: “A, thiệt đúng như mình nghĩ mà!”.
Lời bàn:
Trong thâm tâm, bà cụ tin rằng ngọn đồi sẽ không biến mất. Một mặt, bà đọc kinh để ngọn đồi biến đi nơi khác nhưng mặt khác bà lại tin rằng mệnh lệnh của mình là vô ích. Rõ ràng, bà không có chút niềm tin nào đối với lời khấn nguyện của mình..
https://dulich.petrotimes.vn/
Diệu Linh
Theo HỘI DẦU KHÍ VIỆT NAM