Thứ Sáu, 19 Tháng Tư, 2024

Tôi và Pleiku

Dù chụp một bức ảnh với những bông xuyến chi còn đọng hơi sương trong lành buổi sớm mai hay đứng cạnh vạt dã quỳ vàng tươi màu nắng, đôi khi chỉ là với tay nâng niu đôi cánh ngũ sắc lặng lẽ dâng hương bên những con đường làng, khoe với bạn bè, tôi luôn nhận được những lời xuýt xoa: “Pleiku sao đẹp thế, nơi nào cũng có hoa, mùa nào cũng tươi tắn màu hoa”.

Nghe bạn khen, tôi không giấu được niềm vui và tươi cười nói lại, đại ý: Cao nguyên Pleiku yên bình, trong trẻo đến lạ kỳ, quanh năm rạng rỡ sắc hoa, rất hợp với những tâm hồn lãng mạn; rồi thế nào cũng thiết tha mời bạn, hãy đến với Phố núi để thêm một lần cảm nhận cuộc sống, trong một không gian mới, một góc nhìn mới, biết đâu lại thấy thêm yêu cuộc đời khi được miền đất giàu nắng vàng và gió thắm tiếp thêm nguồn năng lượng sống.

Pleiku đẹp mơ màng trong sương sớm.                                    Ảnh: internet
Pleiku đẹp mơ màng trong sương sớm. Ảnh: internet

Nhiều khi, tôi thấy mình thật may mắn khi chọn Pleiku trong suốt gần 20 năm qua. Tôi biết đến Pleiku thật tình cờ, chỉ qua một cuộc trò chuyện ngắn của người cô ruột với bạn; khi ấy tưởng như mọi cánh cửa của niềm hy vọng với cuộc đời của tôi đã gần như đóng lại, mọi không gian quanh tôi và thời gian đi qua tôi trong nỗi quánh đặc của sự tự ti, mặc cảm; như một búi chỉ rối bời, chưa tìm được mối gỡ. Ngay khi tôi chạm đất Pleiku, lúc một thân một mình, tôi đã nhận được sự giúp đỡ vô tư và nhiệt tâm của những người lần đầu gặp trong đời, ngay ở góc nhỏ bến xe và nơi khu nhà trọ.

Nhà trọ tôi tìm đến cũng là do bác xe thồ giới thiệu, ngay bên hồ Diên Hồng. Không gian khoáng đạt, quyện hòa giữa nước hồ vắt trong với rười rượi thông xanh trong vi vút gió và chan hòa nắng đã khiến tôi vơi bớt nỗi đơn lẻ của buổi đầu trăm ngàn mới mẻ, lạ lẫm, từ giao đãi đến thích ứng công việc. Những buổi sáng sớm hay lúc muộn chiều, tha thẩn dạo quanh khu công viên, lặng lẽ cảm nhận sự yên bình cuộc sống qua thanh âm chuyện trò xởi lởi của mấy bác cao niên thong thả những bước chân vòng quanh hồ tập thể dục hay những tiếng reo vui của lũ trẻ được cha mẹ cho đi chơi…, tôi lại thấy lòng mình dịu lại và cuộc sống thoắt trở nên nhẹ nhàng.

Công việc cuốn tôi vào trăm mối lo toan đời thường nhưng vẫn dành một góc đong đầy sự dịu dàng, thân thương và vô cùng lãng mạn. Trong góc nhỏ xinh đó, tôi có cho mình một Pleiku đẹp đến nao lòng với những sáng sương giăng mờ hàng thông trăm tuổi, với bạt ngàn gió biếc, thở khẽ khàng trên ngàn vạn cánh hoa tươi.

Hoa của Pleiku, muôn hồng ngàn tía, rộn ràng khoe sắc tứ mùa, trong vườn, ngoài ngõ, bên phố, nhiều hơn là bên những ngôi làng đậm bản sắc văn hóa vùng miền, ngày ngày chảy vào phố những giọt thở nồng nàn thấm đượm tình yêu cuộc sống. Trong góc nhỏ đó, tôi đã có một gia đình ấm yên, một công việc như mong muốn và nhiều hơn, là những tình thân, ngày nối ngày được bồi đắp từ những người tôi gặp buổi đầu, nay đã thành bạn hữu. Cứ như thế, Pleiku cuốn tôi vào những niềm thương nhớ khôn nguôi, đủ để mỗi lần đi đâu xa, chừng dăm bữa nửa tháng thôi đã muốn trở về-về với gia đình ấm áp và phố nhỏ hoa nắng ngập tràn.

Thái Bình

Baogialai.com.vn

Cùng chuyên mục

Giá Cả Thị Trường

Bài Viết Mới