Thứ Sáu, 26 Tháng Tư, 2024
Trang chủTin Gia Lai“Giả vờ biết lạnh“

“Giả vờ biết lạnh“

Pleiku những ngày này không còn tiết thu nữa. Cái heo may biêng biếc lướt vội qua nền trời, chốc chốc lại thấp thoáng chút nắng vàng se sắt làm cho người ta cứ ngỡ Phố núi dường như chẳng có mùa đông. Dù đất trời đang lao xao chuyển mùa là có thật. Tầm này mà choàng vào tấm khăn len, thong dong phố là tuyệt nhất. Nhiều người đã bắt đầu chọn khăn len thay vì quàng hờ hững một tấm khăn voan mảnh dẻ như thường lệ. Có lẽ đó là cách duy nhất để ta “giả vờ biết lạnh”. Và cũng bởi, khăn len chính là cái hồn của mùa đông. Dẫu sương giá nơi này vẫn còn ngọt lắm.

   Ngã ba Lê Lợi - Hùng Vương một buổi sáng. (ảnh internet)

Ngã ba Hai Bà Trưng – Quang Trung một buổi sáng. (ảnh internet)

Pleiku những ngày này mây êm trôi. Chỉ có lòng người xốn xang quá đỗi. Người ta bắt đầu nhắc nhau mặc ấm. Người lơ đãng nhất cũng khó lòng làm ngơ trước những cửa tiệm khăn áo mùa đông chộn rộn người ra kẻ vào. Ai cũng náo nức chọn cho mình và người thân một tấm áo len, đôi chiếc khăn len mềm ấm. Và rồi, chắc có người sẽ nhớ về những mùa đông yêu dấu, nơi ấy có hình dáng mẹ ngồi lục tìm những tấm khăn len đã cũ, dày sụ, vài sợi len đã xù lên để quấn quanh cổ con cho đỡ lạnh. Những đứa trẻ thơ ngây vừa co ro vừa cười khúc khích. Lòng chợt nghĩ: Có tấm khăn len nào đủ làm mẹ ấm lòng những phút giây tất tả chợ sớm mai…

Trong những ngày mênh mang khăn áo, lòng phố bỗng chật hơn, tưởng như tất thảy những chiếc khăn len của người qua đường có thể đan vào nhau, quấn quýt và nồng ấm. Chẳng còn ai lạc lõng, chẳng còn ai bơ vơ, chẳng ai còn buồn bận lòng với bao ngổn ngang của những điều đã cũ. Cũng nhờ có khăn len mà người ta thôi ủ ê trong phòng kín, cũng không còn sợ cái ẩm ương của thời khắc giao mùa khi cùng nhau xuống phố để thủ thỉ rằng: mùa đông không phải là mùa xa nhau.

Thử một sáng tinh mơ, đạp xe lòng vòng tìm quán nhỏ, vừa thưởng thức ngụm cà phê đắng vừa lẳng lặng ngắm nhìn vạt khăn len ngẩn ngơ ngoài phố, im nghe những thanh âm ru lòng người từ chiếc radio cũ vang vang, nhận ra những giai điệu quen thuộc của tình khúc “Phố mùa đông” (nhạc sĩ Dương Thụ): “Ngoài phố xao xác heo may về/vội vã em bước đi trên hè/rực rỡ trong chiếc khăn len hồng/đường phố như có thêm nắng bừng thật ấm áp…”. Dường như mùa đông chưa bao giờ thi vị đến thế.

Thêm một mùa đông thâm trầm đi bên Phố núi Pleiku. Gió rít khẽ, cuốn chút bụi mờ và đám lá khô còn sót lại bên đường. Lại khoác lên mình những tấm khăn len để kịp ửng hồng đôi má mỗi khi có ai tấm tắc ngợi khen vòng khăn sao quá dịu dàng…

Lữ Hồng

Theo Baogialai.com.vn

Cùng chuyên mục

Giá Cả Thị Trường

Bài Viết Mới